XIN HÃY ÔM EM - Trang 2132

Lục Tịnh Tuyết nhìn theo bóng lưng cô, móng tay găm sâu vào lòng

bàn tay.

Sau khi biết Hoắc Trường Uyên nhớ lại mọi chuyện, cô ta đã trằn trọc

mấy đêm không ngủ được, chỉ cần nghĩ tới chuyện đám cưới mà mình đã
tâm niệm bao lâu nay rất có thể không thực hiện được, cô ta lại hận tưởng
chết, cũng sợ vô cùng.

Kể từ lúc xuất hiện trở lại sau bốn năm, Lâm Uyển Bạch không khác gì

một cái gai đâm vào trái tim cô ta, lúc nào cũng đầy hăm dọa.

Nếu Lâm Uyển Bạch chần chừ mãi không chịu chủ động ra đi, lại có

bánh bao nhỏ ở đây, Lục Tịnh Tuyết thật sự lo lắng mình không có phần
trăm thắng lợi nào.

Nheo mắt lại, Lục Tịnh Tuyết cất lời: "Tôi mang thai rồi!"

Lần trước sau khi bỏ thuốc Hoắc Trường Uyên, cô ta đã thầm tính toán

trong lòng, dù có mang thai hay không cũng phải nói dối. Có điều chỉ
không ngờ về sau Hoắc Trường Uyên không chịu chạm vào cô ta. Bây giờ
tuy nói dối bố con họ Hoắc không còn ý nghĩa gì, nhưng nói với Lâm Uyển
Bạch thì có thể!

Lâm Uyển Bạch đã đi vào trong tòa nhà chợt dừng bước.

Cô muốn bỏ ngoài tai, đi tiếp vào trong nhưng cơ thể như không chịu

kiểm soát, cô cứng đờ người quay lại.

"Cô..." Cô há hốc miệng không dám tin.

Đáy mắt Lục Tịnh Tuyết lóe lên một tia sáng. Cô ta cố tình đặt tay lên

bụng, bày ra điệu bộ nên có của một thai phụ: "Cô không nghe nhầm đâu,
tôi nói tôi có thai rồi, con của tôi và Trường Uyên!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.