XIN HÃY ÔM EM - Trang 2139

Khi Lâm Uyển Bạch vừa tỉnh dậy có chú ý thấy ánh sáng nhức mắt

ngoài cửa sổ, không ngờ cô ngủ mê mệt lâu như vậy.

Cô tiến thêm về phía trước mấy bước, hai chân mềm oặt như bước trên

mây, không hạ xuống được. Hơn nữa từng cơn đau cũng dấy lên trong đầu,
khắp người có cảm giác khó chịu như bị mất nước nghiêm trọng.

Tang Hiểu Du phát hiện ra sự khác lạ của cô, vội đứng dậy hỏi: "Tiểu

Bạch, cậu ổn chứ?"

"Mình không sao." Lâm Uyển Bạch lắc đầu, có điều, động tác ấy rõ

ràng quá chậm chạp.

"Nóng thế này còn nói không sao!" Tang Hiểu Du đi tới, sờ tay lên trán

cô, rồi tự sờ lên trán mình và nói: "Có phải cậu bị cảm rồi không!"

Lâm Uyển Bạch cũng tự sờ mình, không nhận ra nhiệt độ gì, chỉ thấy

mũi phì ra những hơi nóng: "Có thể là vậy, tối qua lúc ngủ cảm thấy nóng,
mình mở cửa sổ rồi quên đóng vào. Sau nửa đêm cảm thấy lạnh khắp
người, sáng nay lại chảy không ít nước mũi..."

"Không ổn, cậu phải khẩn trương ăn gì vào, rồi uống thuốc!" Tang Hiểu

Du nhíu mày.

Lâm Uyển Bạch chợt nhớ ra điều gì: "Cá nhỏ, bây giờ mấy giờ rồi?"

"À, để mình xem nào, sắp hai giờ rồi!" Tang Hiểu Du lục di động ra.

Nghe xong, Lâm Uyển Bạch âm thầm kêu lên một tiếng "Chết toi": "Lát

nữa về mình uống thuốc sau, giờ mình phải qua bệnh viện ngay đây, hôm
nay Đậu Đậu tháo chỉ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.