XIN HÃY ÔM EM - Trang 2203

"Uyển Uyển, bảo bảo muốn ăn bánh mỳ!" Lúc này bánh bao nhỏ lên

tiếng.

Hoắc Trường Uyên nhìn cô rồi liếc con trai, hậm hực một tiếng.

Thấy anh không muốn để tâm tới mình, Lâm Uyển Bạch cũng không tự

tìm chuyện mất mặt. Cô cầm miếng bánh mỳ vuông phết mứt rồi đưa cho
bánh bao nhỏ.

Bánh bao nhỏ không chờ đợi được nữa, há miệng cắm cúi ăn say sưa.

Lâm Uyển Bạch vừa lau khóe miệng cho con trai vừa cười hỏi: "Bảo

bối, ngon vậy sao?"

"Chỉ cần là món Uyển Uyển làm, bảo bảo đều thích ăn!" Bánh bao nhỏ

nhét đầy bánh mỳ trong miệng nhưng cũng không ngăn nó nói lời ngọt
ngào.

"Con thích là được!" Lâm Uyển Bạch rướn môi cười: "Bảo bối, vậy tối

nay mẹ sẽ làm cho con món ngon hơn, thịt bò om và tôm rim, thêm một
đĩa rau chân vịt xào lạc và một bát canh ngao nữa!"

Hoắc Trường Uyên vẫn nhìn bữa sáng không cảm xúc như hôm qua.

Lâm Uyển Bạch quay mặt về phía đối diện, ngập ngừng lên tiếng:

"Hoắc Trường Uyên, lát nữa ăn sáng xong tôi có chuyện muốn nói..."

"Ừm..." Hoắc Trường Uyên đáp khẽ.

Ăn sáng xong, hai người một trước một sau đi vào phòng sách.

Hoắc Trường Uyên vào trước, tới trước cửa sổ thì xoay người lại, dựa

vào bậu cửa, lập tức ném món đồ trong tay lên sofa bên cạnh: "Em muốn
nói chuyện gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.