XIN HÃY ÔM EM - Trang 2303

Thấy vậy, cô nhân viên vội cười, giải thích: "Chị à, chị yên tâm. Phòng

ở chỗ này đều có dạng giường lớn thương vụ, rất thoải mái rộng rãi, anh
chị nhất định sẽ ngủ vừa!"

Lâm Uyển Bạch cắn môi, cô đâu có lo lắng chuyện ấy...

Rõ ràng đối phương đã mặc nhận họ là một gia đình, tuy rằng nhìn từ

một góc độ nào đó, họ đúng là một gia đình, nhưng lại không hoàn toàn
như vậy...

"Cho tôi đặt phòng đó." Lúc này, Hoắc Trường Uyên lên tiếng, ngay sau

đó lòng bàn tay lập tức chìa ra trước mặt cô: "Đưa anh chứng minh thư
nhân dân."

Lâm Uyển Bạch há hốc miệng. Cô vốn định thương lượng với anh tối

nay không ở lại đây nữa, nhưng bánh bao nhỏ đứng cạnh vẫn ôm ghì lấy
chân cô, giữ nguyên ánh mắt chờ đợi nhìn cô, bên trong đong đầy kỳ vọng
được nhìn thấy pháo hoa.

Nếu không phải ngày lễ đặc biệt gì, trong thành phố rất ít nơi tổ chức

bắn pháo hoa, bánh bao nhỏ xưa nay vẫn rất thích pháo hoa.

Băn khoăn một hồi, cô vẫn lặng lẽ rút chứng minh thư ra.

Hoắc Trường Uyên đón lấy, đưa cả chứng minh thư của mình cho nhân

viên. Cô nhân viên nhanh chóng làm thủ tục nhận phòng, rồi đưa họ thẻ
phòng.

Nơi họ ở là căn phòng trên tầng cao nhất. Sau khi thang máy tới nơi,

Lâm Uyển Bạch nắm tay bánh bao nhỏ đi theo sau anh.

Cửa phòng kêu "tít" một tiếng rồi bật mở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.