XIN HÃY ÔM EM - Trang 2347

"Sunny".

Cô biết rõ còn hỏi: "Anh không nghe máy sao?"

"Không nghe." Hoắc Trường Uyên đáp rất dứt khoát.

Ngay sau đó, anh quăng di động đi, sải bước đi về phía giường.

Lâm Uyển Bạch nhìn theo chiếc di động đến thất thần. Lúc được thả

xuống chiếc đệm êm ái, cô nghĩ ra chuyện gì, cố tình hỏi: "Hoắc Trường
Uyên, bốn năm nay anh thật sự chưa từng chạm vào cô ta sao?"

"Ừm." Hoắc Trường Uyên gật đầu.

Nghe vậy, cô mím môi hỏi tiếp: "Vậy vì sao lúc em sinh Đậu Đậu, có

gọi điện cho anh cô ta lại bắt máy, nói không tiện nghe vì anh đang tắm.
Hai người..."

"Anh không biết." Hoắc Trường Uyên nhíu mày.

Có lẽ vì lâu quá rồi, anh không nhớ được cụ thể nữa.

Lâm Uyển Bạch không nghi ngờ tính chân thực trong lời nói của anh.

Thật ra rất dễ để nghĩ thông suốt. Giống như chuyện mang thai lần trước
vậy, đều là lời nói từ một phía của Lục Tịnh Tuyết, chẳng qua là cố tình
nói như vậy trước mặt cô mà thôi, mục đích là muốn khiến cô biết khó mà
lui.

Có điều bây giờ nghĩ lại, cô bỗng cảm thấy Lục Tịnh Tuyết quả thực

khác với nhũng gì cô ta thể hiện ra ngoài, tâm cơ đen tối thậm chí có phần
đáng sợ...

Hoắc Trường Uyên bỗng nhiên nói một câu trong ánh mắt nghi hoặc

của cô: "Nhưng có một điều anh rất chắc chắn, chỉ có em mới đánh thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.