XIN HÃY ÔM EM - Trang 235

Lâm Uyển Bạch cảm nhận được một áp lực vô hình, động tác lại càng

khẩn trương hơn.

Nước dùng trong nồi bắt đầu sôi, cô dùng đũa khuấy đều mỳ, loáng

thoáng cảm thấy đằng sau có hơi thở phả tới. Cô còn chưa kịp quay đầu, đã
bị ai đó từ phía sau ôm trọn.

Máy hút mùi vẫn đang bật, Lâm Uyển Bạch không nghe thấy một chút

âm thanh nào.

Đũa đã rơi vào trong nồi, cô vội vàng nhặt lên: "Anh đừng gấp, mỳ sắp

xong rồi đây!"

"Không đợi được." Hoắc Trường Uyên cúi xuống chạm lên cổ cô.

"Ngay đây mà..." Lâm Uyển Bạch nghiêng đầu, không hề trốn tránh.

Nhưng một giây sau, chiếc đũa trong tay cô lại suýt nữa rơi vào nồi, hai

bên trái phải bỗng nhiên bị anh nắm trọn trong lòng bàn tay.

Lâm Uyển Bạch hoảng loạn không ngừng, trong lúc giãy giụa đầu cô đã

bị anh quay ngoắt về sau.

Răng môi bị anh cạy mở bằng cách nào cô cũng không biết, chỉ thấy

ngập đầy khoang miệng mùi hương của anh.

Nụ hôn của Hoắc Trường Uyên trước nay vẫn dữ dội, mỗi lần cô đều bị

hôn đến bay lơ lửng trên mây không thể thoát ra.

Cũng may có tiếng máy hút mùi ro ro nhắc nhở, Lâm Uyển Bạch run

rẩy lên tiếng: "Anh Hoắc, anh đừng như vậy, mỳ sắp nhũn rồi..."

"Không ăn mỳ nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.