XIN HÃY ÔM EM - Trang 2367

"Uống rượu." Hoắc Trường Uyên mấp máy môi.

"Chỉ uống rượu thôi sao?" Lâm Uyển Bạch nhíu mày.

"Ừm, còn nói chuyện nữa." Hoắc Trường Uyên đưa tay lên xoa xoa

cằm.

"Nói chuyện?" Lâm Uyển Bạch cảm thấy kinh ngạc, bất giác mím môi,

dè dặt hỏi: "Hai anh... đã nói chuyện gì?"

Nghe vậy, Hoắc Trường Uyên quay ngoắt sang nhìn cô, đôi mắt uể oải

khẽ nheo lại, bên trong là sự say sưa mơ màng nhưng lại có thêm vài phần
nóng bỏng.

Lâm Uyển Bạch bị anh nhìn đến sởn gai ốc, cô há hốc miệng, tiếng còn

chưa kịp bật ra đã bị anh bất ngờ dùng tay kéo lại.

Trong chớp mắt, tầm nhìn của cô chao đảo.

Lâm Uyển Bạch nằm dưới người anh giãy giụa, một giây sau bỗng

nhiên bị anh nâng mặt lên.

Buổi tối, Hoắc Trường Uyên và Yến Phong nói rất nhiều chuyện, nhưng

quan trọng nhất là một chuyện hiểu lầm vẫn luôn khúc mắc trong lòng anh
chưa thể giải quyết nay đã được thanh minh.

"Uyển Uyển, là lỗi của anh!"

Giọng nói trầm sau cơn say càng thêm khản đặc, cô khó hiểu vì sự tự

trách của anh: "Gì chứ?"

"Em là của anh!" Hoắc Trường Uyên tuyên bố hùng hồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.