XIN HÃY ÔM EM - Trang 2384

Lý Huệ nhận được ánh mắt ra hiệu của con gái, cũng bắt đầu chuyển

biến thái độ, mềm mỏng hùa theo: "Đúng đấy ông à! Tôi nhận sai không
được hay sao. Cho dù ông không cho hai mẹ con tôi quay về ở, chí ít cũng
nên cho chúng tôi mấy trăm ngàn tiền sinh hoạt phí chứ."

"Mấy người nghĩ nhà họ Lâm bây giờ vẫn là nhà họ Lâm trước kia sao?

Nói một cái là lấy ngay ra được mấy trăm ngàn chắc!" Lâm Dũng Nghị hất
tay cô ta ra, nhắm mắt lại ổn định cảm xúc, cười tự giễu.

Nghĩ ra điều gì đó, Lâm Dũng Nghị lại mở mắt chất vấn: "Lý Huệ, có

phải bà lại vừa chạy đi cờ bạc không?"

"Phải! Tôi đi cờ bạc đó, sao nào!" Lý Huệ thấy vậy trở mặt, thẳng

thừng không giấu giếm nữa, quay về với thái độ gay gắt: "Lâm Dũng Nghị,
ông bớt kêu khổ đi! Đừng tưởng tôi không biết, trong tay ông còn giấu
không ít tiền, Lâm Thị khi chưa sụp đổ, ông len lén tuồn ra nước ngoài
không ít!"

"Bố, bố lấy ra được không?" Lâm Dao Dao đứng bên không ngừng

khóc, hèn mọn nói: "Trả nợ cho mẹ, đưa con ra nước ngoài, con muốn rời
khỏi thành phố Băng Thành chết tiệt này! Hu hu hu!"

Lâm Dũng Nghị nhìn hai mẹ con họ, máu nóng dâng lên trong đầu.

Ông ta thậm chí nghi ngờ đây có phải đứa con gái mình dứt ruột đẻ ra

và người vợ từng bên mình nhiều năm không. Bây giờ họ quả thực xa lạ,
cũng quả thực ghê tởm. Ông ta không muốn nói dù chỉ một câu, thẳng
thừng giơ tay chỉ ra cửa và quát: "Hai mẹ con bà lập tức cút đi cho tôi!"

Ngay sau đó, ông ta tiến tới đẩy họ ra ngoài.

Tuy rằng đã có tuổi nhưng dù gì cũng là đàn ông, sức lực chiếm không

ít ưu thế. Cứ thế ông ta đẩy được hai mẹ con họ ra ngoài rồi đóng sầm cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.