XIN HÃY ÔM EM - Trang 2456

Sau khi thấy cô tỉnh dậy, Hoắc Trường Uyên càng được thể, không coi

ai ra gì, muốn làm một màn "thể dục buổi sáng".

Đang chuẩn bị bị hành hình thì cô bỗng hét lên như gặp được cứu tinh:

"Di động... Di động kêu kìa!"

Trên chiếc tủ đầu giường bên cạnh vọng tới một loạt những tiếng rung.

Hoắc Trường Uyên ngẩng đầu lên khỏi chăn, liếc mắt, hừ một tiếng:

"Tạm thời bỏ qua cho em!"

Vừa dứt lời anh liền nhìn cô nực cười, cô đang bọc mình lại như một

con sâu, lăn tít sang phía bên kia giường.

Chỉ có đúng cái đầu hở ra ngoài, cô chớp chớp đôi mắt, chỉ sợ anh lại

nhào tới. Đến khi nhìn thấy anh đứng dậy, bước xuống giường, Lâm Uyển
Bạch mới thở phào nhẹ nhõm.

Trong tầm mắt, chiếc quần bốn góc lúc nãy đã bị anh cởi xuống, lúc

này anh cứ thế đứng trần như nhộng giữa ánh nắng, từng múi cơ bắp rắn
chắc. Anh cúi xuống cầm điện thoại lên.

Khung cảnh này thật là...

Quá khiến máu huyết phun trào.

Lâm Uyển Bạch nuốt nước bọt, mặt càng có dấu hiệu sắp nóng bừng.

"Tìm được người rồi sao?"

Hoắc Trường Uyên nghe máy, hỏi một câu ngờ vực.

Lâm Uyển Bạch nhớ tới chuyện họ nói trước khi đi ngủ, vội vàng vén

chăn ngồi dậy. Cô thấy anh nhíu mày, nắm chặt di động. Khoảng hai phút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.