XIN HÃY ÔM EM - Trang 2497

"Ừm..." Lâm Uyển Bạch gật đầu, bất giác nhíu mày: "Em cảm thấy hơi

kỳ lạ, em nhớ trước đó lúc Diệp Tu ở lại còn nói muốn ở cạnh hai ông bà,
nghe ý tứ thì có vẻ sẽ ở lại Băng Thành một thời gian, không ngờ bỗng
dưng nói quay về là quay về!"

"Còn cần nghĩ sao, dĩ nhiên là vì giờ đã là người qua đường rồi." Hoắc

Trường Uyên nói một câu đầy ý tứ.

"Thế nghĩa là sao?" Lâm Uyển Bạch không hiểu ý anh.

Hoắc Trường Uyên liếc nhìn cô, tiếp tục: "Anh ta biết mình đã trở

thành người qua đường nên ở lại cũng đâu còn ý nghĩa gì nữa."

"..." Lâm Uyển Bạch cảm thấy nghi hoặc.

"Lẽ nào lâu nay em không nhận ra tâm ý của anh ta?" Thấy vậy, Hoắc

Trường Uyên nhướng mày hỏi.

"Tâm ý gì chứ..." Lâm Uyển Bạch mím môi, sau đó lập tức hiểu ra,

nghĩ là anh ghen tuông lung tung, cô lập tức nhíu mày: "Anh nói linh tinh
gì vậy, làm sao có thể!"

"Diệp Tu ban đầu chỉ là bác sỹ chữa chính cho em, sau này mới phát

triển thành tình bạn. Ở Canada anh ấy rất được hoan nghênh. Trong tòa
soạn của em có rất nhiều cô bé ái mộ anh ấy. Hơn nữa kết giao nhiều năm,
bọn em coi như cũng rất hiểu nhau rồi, chỉ là bạn bè thôi..."

Giọng Lâm Uyển Bạch càng lúc càng nhỏ dần dưới ánh mắt chăm chú

của anh.

Đây đều là suy nghĩ của riêng cô, không có nghĩa là Diệp Tu cũng nghĩ

vậy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.