XIN HÃY ÔM EM - Trang 2519

Chẳng biết đã qua bao lâu, một tiếng hoặc hai tiếng, hoặc thậm chí là

lâu hơn.

Lâm Uyển Bạch có cảm giác bọn chúng cố tình đi lòng vòng. Khi bị

chúng ta kéo dậy khỏi ghế, tay chân cô đã tê đi vì bị duy trì một tư thế
trong thời gian dài, đến đứng vững còn hơi khó khăn.

Chụp mắt bị người nào đó giật ra.

Cô bị nguồn sáng đột ngột làm nhức mắt phải nheo lại.

Sau vài giây thích ứng, Lâm Uyển Bạch nhìn trái ngó phải, phát hiện

lúc này mình đang ở một nơi hoang vắng ngoài ngoại ô, xung quanh gần
như không có tòa nhà cao tầng nào, cũng không có hơi thở cuộc sống...

Cô nhìn xung quanh, tính toán xem nếu mình thoát ra được thì có bao

nhiêu phần trăm chạy trốn thành công.

Cô còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng, từ trong nhà kho đối diện đã xuất

hiện một gã đàn ông khá lùn, trông còn đáng sợ hơn cả gã mặt hung ác.
Trên sống mũi hắn có một vết sẹo ngoằn ngoèo, trông cực kỳ hung tợn,
hơn nữa trên hông còn giắt một con dao...

Hắn tiến lên và hỏi: "Đưa tới rồi hả?"

"Vâng." Gã hung ác gật đầu, nhổ cái tăm trong miệng ra và nói: "Đại

ca, anh so sánh lại xem, đừng để bắt nhầm."

"Chuẩn rồi, chính là con nhỏ này!" Gã lùn lấy di động ra, so sánh một

chút rồi hài lòng.

Sau đó hắn ra hiệu bằng tay để gã hung ác và tên tài xế dẫn cô vào nhà

kho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.