XIN HÃY ÔM EM - Trang 2533

nữa hành sau!"

Trong lúc đó, đã có một gã ngồi đè lên người cô.

Trong lúc giãy giụa, sợi dây thừng trói chân cô hơi lỏng ra, nhưng cũng

chỉ càng tiện cho bọn chúng dễ bề kéo rộng qua hai bên trái phải.

Không biết kẻ nào thò tay tới kẻ toạc cổ áo của cô ra, nát vụn, để lỗ

viền ren của chiếc áo lót bên trong, nơi xương quai xanh, còn cả những dấu
hôn từ tối qua của Hoắc Trường Uyên.

Sau khi bị chúng nhìn thấy, máu huyết trong chúng như bị kích động:

"Yo! Mày nhìn con nhỏ này đi, bên ngoài trông thì cũng đứng đắn đấy,
không ngờ vốn là một con đàn bà lẳng lơ! Nhìn kiểu này, rõ ràng là tối qua
vừa phong lưu với đàn ông xong!"

Họ nói gì, Lâm Uyển Bạch không còn nghe thấy nữa.

Nghĩ tới chuyện đêm qua thân mật với Hoắc Trường Uyên, mỗi lần đau

đớn còn được anh vỗ về, nay đã phải để cho đám lưu manh này chà đạp...

Cô bất lực ngửa đầu ra sau, nước mắt chua xót che mờ tầm nhìn, lăn

xuống hai bên thái dương.

Rầm...

Bỗng một âm thanh rất to vang lên.

Cánh cửa vốn đóng kín bị người ta dùng chân đá mạnh ra.

Trong ánh mắt nhòe nước, Lâm Uyển Bạch nhìn thấy một bóng dáng

quen thuộc.

Là ảo giác ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.