XIN HÃY ÔM EM - Trang 2600

Ngước mắt lên nhìn anh, cô bỗng có một linh cảm. Cô mím môi lại:

"Không lẽ... lại là người quen của chúng ta?"

"Ừm." Hoắc Trường Uyên gật đầu.

"Lý Huệ."

"Lý Huệ!"

Lần này, cả hai người gần như lên tiếng đồng thanh.

Lâm Uyển Bạch nuốt nước bọt, có được lời khẳng định của anh, cô

sửng sốt vô cùng: "Thật sự là bà ta..."

Thật ra vừa rồi đó chỉ là một suy nghĩ lóe lên trong đầu.

Sau khi buột miệng nói ra, cô không ngờ đây lại chính là sự thật.

Sở dĩ cô đoán được là Lý Huệ cũng chỉ bởi dù là bốn năm trước hay

bốn năm sau, cô cũng gần như không còn người thân nào ở Băng Thành,
bạn bè càng ít ỏi hơn, cũng không đắc tội với ai. Người ghét cô nhất, Lâm
Dao Dao, hiện giờ cũng đang bị bắt.

Lúc đó đứng trước cửa Sở cảnh sát, cô vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng Lý

Huệ quỳ xuống khóc lóc, lẽ nào xuất phát từ tâm lý báo thù...

Ngày bắt cóc, gã lùn gọi xong điện thoại liền ra hiệu bằng ánh mắt cho

những kẻ còn lại, sau đó định làm chuyện đê tiện với cô. Cho dù không
nghe được nội dung cuộc gọi, nhưng dùng đầu ngón chân suy nghĩ, cô cũng
biết người kia dặn dò họ làm gì!

Không đơn thuần chỉ là cưỡng hiếp mà còn là cưỡng hiếp tập thể...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.