XIN HÃY ÔM EM - Trang 2604

"..." Còn ai vào đây nữa!"

Lâm Uyển Bạch giơ nanh vuốt hướng về phía anh.

Đương nhiên là vì anh, người hút ong dụ bướm!

Ngồi phịch xuống ghế, Lâm Uyển Bạch rất bực mình, giống như bị dính

đầy cỏ dại lên người vậy, cảm giác rất ngứa ngáy.

Hoắc Trường Uyên sao không phát hiện ra. Nhưng hỏi cô lại không nói.

Anh đành liếc về phía đĩa hoa quả, nói dò: "Uyển Uyển, anh muốn ăn một
quả cam."

"Đừng ăn nữa!"

Thấy nét mặt bất ngờ của anh, ý thức được mình có hơi thái quá, dù sao

cũng chẳng liên quan trực tiếp tới anh, Lâm Uyển Bạch vội vàng giải thích
một câu: "À, anh vừa mới ăn tối chưa lâu, lát nữa cũng đến giờ đi ngủ rồi,
ăn nhiều không tốt cho tiêu hóa!"

Thấy vậy, Hoắc Trường Uyên quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Một khoảng hoàng hôn đang đẹp vô cùng, nhưng cũng chưa đến mức

sắp đến giờ ngủ.

Hoắc Trường Uyên nuốt nước bọt, nhìn qua nhìn lại cô bằng ánh mắt

sắc bén, không tùy tiện nói gì nữa.

Lẽ nào cô tới ngày?

Hình như người nào đó từng nói, phụ nữ mỗi tháng có mấy ngày sẽ cực

kỳ khó tính! Nhưng không đúng, tính ngày thì "bà dì" của cô chưa đi đủ
một tháng, lẽ nào nội tiết tố thay đổi, một tháng hai lần?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.