XIN HÃY ÔM EM - Trang 2608

Lâm Uyển Bạch hơi cúi người xuống, tầm nhìn ngang bằng bánh bao

nhỏ: "Bảo bối, còn nhớ lúc nãy mẹ dạy con như thế nào không?"

"Bảo bảo nhớ ạ!" Bánh bao nhỏ đáp.

"Ngoan lắm! Vậy bây giờ con qua đi!" Lâm Uyển Bạch tươi cười xoa

đầu thằng bé.

Bánh bao nhỏ gật đầu, sau đó buông tay cô ra, lao thật nhanh về phía

phòng y tá.

Các y tá đang cắm cúi kiểm tra thiết bị nghe thấy tiếng động, ngẩng lên

thì nhìn thấy một cái bóng nhỏ xíu bỗng dưng xuất hiện. Họ không khỏi
ngạc nhiên: "Ấy, ở đâu chạy ra một em bé thế này!"

"Cậu nhóc xinh quá, sao trông giống người nào đó thế nhỉ?" Cô y tá

trưởng nghe tiếng cũng đi tới.

Bánh bao nhỏ giấu hai tay sau lưng, mái đầu nấm tôn lên gương mặt

nhỏ trắng trẻo. Nó bặm môi cười xấu hổ, dáng vẻ rất dễ thương.

"Cô ơi, bảo bảo tặng các cô kẹo mút để ăn ạ!"

Bánh bao nhỏ đưa tay ra trước, xòe rộng.

Đứng gần thằng bé nhất chính là cô y tá tóc ngắn gọi Hoắc Trường

Uyên là Hoắc ca ca, tươi cười trêu chọc: "Tiểu soái ca, không có công
không hưởng lộc, đang yên đang lành vì sao lại tặng kẹo mút cho cô chứ?"

"Cảm ơn các cô đã chăm sóc papa của bảo bảo ạ~" Bánh bao nhỏ chớp

chớp mắt, ngoan ngoãn nói: "Các cô vất vả rồi, chỗ kẹo mút này, bảo bảo
tặng hết cho các cô! Có đến mấy loại vị, vị táo là ngon nhất!"

"Tiểu soái ca, papa của cháu là ai?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.