XIN HÃY ÔM EM - Trang 2665

Hoắc Trường Uyên ngồi dựa vào sofa, tiện tay lật giở mấy tờ báo trên

bàn lên xem, thi thoảng lại ngước mắt nhìn về phía cửa ban công, bỗng
nhiên cảm thấy, hôm nay còn khó sống hơn cả đêm cô độc trong phòng làm
việc hôm qua nữa.

Bởi vì chỉ có một mình anh. Thím Lý xào mấy món đơn giản nhưng

anh chẳng cảm thấy thèm ăn chút nào.

Bên ngoài trời đã tối, trang báo trong di động đột xuất đưa tin tối nay sẽ

có mưa bão. Trời âm u tới mức không còn nhìn thấy trăng, sau khi kết thúc
buổi họp trực tuyến, Hoắc Trường Uyên từ trong phòng làm việc cất bước
đi xuống nhà.

Anh cúi xuống nhìn đồng hồ, sắp chín giờ rồi, anh bèn lên tiếng hỏi

thím Lý vừa từ trong bếp đi ra: "Thím Lý, Uyển Uyển vẫn chưa về sao?"

Nghe thấy vậy, thím Lý đáp lại một câu: "Cô Lâm vừa mới gọi điện về,

nói là tối nay không về nhà..."

"Không về nhà?" Hoắc Trường Uyên nhíu mày.

"Đúng vậy!" Thím Lý gật đầu.

"Không nói là không về thì đi đâu sao?"

"Không nói..."

Hoắc Trường Uyên rút di động ra, vẫn như lúc trước, không có ai bắt

máy, sau đó có một tin nhắn được gửi đến, chứng thực lời của thím Lý.

Anh như quả bóng da xì hơi, ngồi phịch xuống ghế, lúc này còn chẳng

có tâm trạng đọc báo nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.