XIN HÃY ÔM EM - Trang 2751

yêu, ông cũng là một người chịu nhiều tổn thương, hơn nữa ông còn từng
cho cô tám năm hạnh phúc, còn cho cô một cái họ...

Lâm Uyển Bạch bước những bước lơ đãng ra khỏi biệt thự. Những tia

nắng muộn bên ngoài rất gắt, cô buộc phải giơ tay lên che.

Có cơn gió ấm áp phả vào mặt, sau lưng, quần áo ướt đẫm mồ hôi dính

chặt vào người.

Bố cô không phải Lâm Dũng Nghị, vậy là ai?

Bước chân hơi trượt đi trên bậc thềm khiến cô suýt ngã. Người giúp

việc tiễn cô ra ngoài kịp thời đỡ cô một cái, hỏi cô có sao không.

"Cảm ơn cô, cháu không sao!"

Lâm Uyển Bạch quay đầu nhìn căn biệt thự. Qua khung cửa sát đất, cô

vẫn có thể nhìn thấy Lâm Dũng Nghị đang ngồi trên sofa, giữ nguyên tư
thế cúi đầu, ngắm nhìn chiếc đồng hồ trên tay mình.

Cô nuốt nước bọt, bỗng nhiên rất muốn gặp một người.

Cô rút di động ra khỏi túi xách, nhanh chóng ấn một dãy số điện thoại:

"Alô, Lục tiên sinh... là cháu!"

Nửa tiếng sau, Lâm Uyển Bạch ngồi trong một quán café.

Cô nhìn chằm chằm lớp sữa trong cốc đã tan đi đến ngẩn người. Có

tiếng bước chân từ xa tới gần, Lục Học Lâm trong bộ đồ thoải mái ngồi
xuống đối diện, trông sắc mặt hơi mỏi mệt, nhưng nụ cười vẫn thân thiện
như mọi khi: "Lâm tiểu thư, đợi lâu rồi phải không?"

"Dạ không, cháu cũng vừa tới! Cháu có gọi cho chú một cốc café." Lâm

Uyển Bạch lắc đầu rồi ra hiệu về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.