XIN HÃY ÔM EM - Trang 2801

Bánh bao nhỏ phấn khích, hai mắt sáng long lanh. Nhưng nó cũng chợt

nghĩ ra, lần trước hình như cô cũng nói vậy nhưng khi nó đang ngủ say
giấc nồng, cô lại bị Hoắc Trường Uyên cướp mất. Sáng hôm sau tỉnh dậy,
thứ nó ôm trong lòng đâu phải Uyển Uyển, chỉ có một con gấu bông!

Thế nên nó ngước gương mặt nhỏ lên hỏi: "Papa đâu ạ?"

"Bố..." Cổ họng Lâm Uyển Bạch nghẹn lại. Đối diện với đôi mắt long

lanh ấy, cô nói dối một cách khó khăn và gượng gạo: "Bố đi công tác rồi!
Thế nên tối nay bảo bối ở bên mẹ được không?"

"Vâng~" Bánh bao nhỏ nhào vào lòng cô.

Lâm Uyển Bạch vòng tay qua ôm nó, nhìn những đường nét giống nhau

của thằng bé và Hoắc Trường Uyên, lòng cô cứ thắt lại.

Trong đầu cô hiện lên hình ảnh Hoắc Trường Uyên trong bộ vest đen,

nhưng đôi tay anh lại bị còng lại lạnh lẽo, nước mắt cô suýt trào ra. Cô
mượn động tác xoa đầu bánh bao nhỏ để ngước lên, ép những giọt nước
mắt ấy vào trong.

Bánh bao nhỏ tuy còn nhỏ nhưng lại có một trái tim rất nhạy cảm.

Dường như cũng cảm nhận ra điều gì đó, nó thò đầu lên khỏi lòng cô,

cất giọng non nớt: "Uyển Uyển, khi nào papa mới về ạ?"

"Bố sẽ về thôi!" Lâm Uyển Bạch kìm nén cơn đau đớn dâng lên trong

lòng, vuốt đi vuốt lại má thằng bé, lặp lại: "Bảo bối ngoan, chúng ta ở nhà
đợi bố, bố nhất định sẽ về!"

"Vâng." Bánh bao nhỏ ngoan ngoãn đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.