XIN HÃY ÔM EM - Trang 2875

Lâm Uyển Bạch hơi cúi xuống, ngập ngừng một chút rồi nói: "Hay là...

để cháu pha cho chú tách café!"

"Được!" Lục Học Lâm tươi cười gật đầu, thật ra trong lòng ông cũng

muốn vậy.

Lâm Uyển Bạch đứng lên đi vào bếp, hạt café đã được xay sẵn rồi nên

pha rất nhanh. Cô bưng tách café bốc khói nghi ngút quay trở ra.

Thật ra...

Bây giờ cô đang không biết phải đối mặt với đối phương như thế nào.

Hoặc có thể nói cô không biết nên có tâm trạng gì.

Lục Học Lâm cảm ơn, đón lấy tách café. Lần này ông không uống ngay

mà để sát lại gần mũi hít hà, sau đó khẽ cười: "Chẳng trách lần trước chú
cảm thấy mùi hương thật quen thuộc, cách pha này chắc là mẹ cháu dạy
cháu phải không?"

"Dạ..." Lâm Uyển Bạch gật đầu.

Không cần hỏi cô cũng lờ mờ đoán ra, trước kia chắc chắn mẹ cũng

từng pha cho ông...

"Giống hệt của bà ấy, mùi vị không thay đổi chút nào!" Sau khi nhấp

một ngụm, Lục Học Lâm cảm thán.

Ông ngẩng lên đúng lúc ánh mắt của hai người chạm vào nhau.

Một người như tìm được bóng hình người con gái thời trẻ từ gương

mặt cô nên chìm vào ngơ ngẩn. Một người lại nhìn đối phương bằng tâm
trạng cực kỳ phức tạp, sóng lòng cuộn trào. Phòng khách bỗng dưng im
phăng phắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.