XIN HÃY ÔM EM - Trang 2960

"Uyển Uyển bế~"

Bánh bao nhỏ ấm ức vô cùng, chỉ mới đó mà mắt thằng bé đã sưng hóp

lên, hai cánh tay nhỏ xíu vươn dài về phía cô.

Lâm Uyển Bạch ôm chầm lấy thằng bé, dỗ dành bảo bối ruột gan của

cô. Mỗi lần bánh bao nhỏ khóc, cô lại khó chịu muốn khóc theo. Cô nhẹ
nhàng vỗ về lưng thằng bé, cảm giác bả vai mình ướt đẫm.

Bánh bao nhỏ ôm chặt cổ cô, giống như sợ mất đi cô vậy, thút tha thút

thít, hơn nữa còn phồng mang trợn má nhìn Lê Giang Nam, giống với ông
bố Hoắc Trường Uyên bên cạnh, không khác gì nhìn kẻ thù.

Lê Giang Nam một lần nữa bị bắt gặp, cũng khó giấu được sự ngượng

ngập.

Lúc này, anh ấy cũng đứng lên theo, nhìn thấy một cậu nhóc đột nhiên

xuất hiện thì có phần lúng túng. Sắc mặt Hoắc Trường Uyên khó coi như
vậy, anh ấy nào dám lên tiếng hỏi, đành hỏi dò cô: "Cô Lâm, đứa bé này
là... của hai người..."

Khi hỏi, thật ra trong lòng anh ấy cũng đã có đáp án. Khung cảnh họ

đứng chung với nhau quả thật quá giống một gia đình ba người. Hơn nữa
gương mặt thằng bé lại hoàn toàn như đúc cùng một khuôn với Hoắc
Trường Uyên, từng đường nét cực kỳ giống nhau. Nhưng một chút thần
thái nào đó lại ảnh hưởng từ Lâm Uyển Bạch, tin rằng dù là ai đều có thể
nhận ra đây là con trai họ...

Lâm Uyển Bạch đường hoàng trả lời, thẳng thắn gật đầu thừa nhận:

"Không sai! Đúng như anh suy nghĩ!"

Có được câu trả lời, ánh mắt Lê Giang Nam thảng thốt vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.