XIN HÃY ÔM EM - Trang 2962

Nhìn đôi mắt sưng húp của bánh bao nhỏ, cô vừa tức vừa khó xử.

Đúng là ứng với câu "để đạt được mục đích bất chấp tất cả".

Hoắc Trường Uyên đưa cốc nước cho con trai, bổ sung thêm ít nước

cho thằng bé, sau đó lại hỏi cô có uống không. Sau khi thằng bé uống hết
cốc nước, anh lại trở về gọt hoa quả.

Bánh bao nhỏ liên tục thơm thít lên hai má cô, cuối cùng cũng nở nụ

cười, nhưng vì tiêu tốn quá nhiều sức lực, lúc sau nó lại nằm bẹp ra
giường.

Lâm Uyển Bạch kéo bộ quần áo bị tớn lên xuống, sau đó đứng dậy đi

tới bên cạnh, giơ tay chọc vào hông anh: "Anh cố tình phải không?"

Hoắc Trường Uyên nhướng mày, không hề phủ nhận.

Lâm Uyển Bạch khóc dở mếu dở, nói: "Lần sau anh không được làm

như vậy nữa, Đậu Đậu mà khóc em rất đau lòng!"

"Ờ, xem tình hình sao." Hoắc Trường Uyên trả lời không chút nghiêm

túc.

Lâm Uyển Bạch thở dài lắc đầu.

Nhà người ta con cái hư chọc phá bố mẹ, chỉ có nhà này là bố thích

quậy con trai...

Hoắc Trường Uyên gọt vỏ táo không dừng, liếc nhìn cô và hỏi: "Hôm

nay cậu ta đã nói gì với em?"

"À, thì vẫn là những câu đó..." Lâm Uyển Bạch ấp úng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.