XIN HÃY ÔM EM - Trang 2974

"Anh đang ở hộp đêm Bắc Ngạn."

Nghe xong, huyệt thái dương của Lâm Uyển Bạch giật giật.

Chẳng trách cô nghe thấy rõ ràng đầu kia có tiếng nhạc và tiếng phụ nữ,

tiếng ồn ào khắp nơi. Hoắc Trường Uyên nói tiếp: "Bây giờ anh sẽ gọi
điện, thuê người lái xe về. Anh về ngay đây, tới nhà rồi nói chuyện tiếp
nhé!"

"... Em biết rồi!" Lâm Uyển Bạch bặm môi.

Tới khi nghe thấy tiếng động cơ xe trong vườn, cô bèn giơ tay thẳng

thừng tắt đèn, kéo cao chăn lên che kín mặt.

Không bao lâu sau, có tiếng bước chân đi lên gác, sau đó là tiếng mở

cửa.

Hoắc Trường Uyên bật điện lên, nhìn thấy cục thù lù nằm trên giường

bèn mỉm cười, đi qua ngồi xuống bên giường, kéo chăn xuống, xấu xa bóp
mũi cô: "Anh biết em chưa ngủ!"

Lâm Uyển Bạch không thở được, đành phải mở mắt ra.

"Người toàn mùi rượu!" Cô nhăn mặt, bực dọc gạt tay anh ra, không

nhịn được, liên tục chất vấn: "Anh tăng ca cơ mà? Tăng ca mà vẫn còn
thời gian tới hộp đêm ăn chơi đàn đúm à. Cô gái nghe điện thoại là ai?"

"Nhân viên tiếp rượu thôi mà." Hoắc Trường Uyên giải thích.

Đến hộp đêm rồi anh mới phát hiện di động hết pin, bèn nhờ nhân viên

phục vụ tìm cho một chiếc sạc. Vừa cắm sạc xong thì anh vào nhà vệ sinh,
không ngờ máy tự động bật nguồn và cô gọi đến. Lúc trở về thì cô gái tiếp
rượu đã tự ý nghe máy của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.