XIN HÃY ÔM EM - Trang 2995

Nhìn thấy dáng vẻ sầu khổ rầu rĩ của anh, cô buột miệng nói một câu:

"Mới đợi có nửa tháng anh đã chịu không nổi. Nếu định sinh con nữa, còn
phải đợi lâu hơn thế này nhiều, ba tháng đầu tiên tuyệt đối không được..."

"Lâu vậy sao?" Hoắc Trường Uyên thảng thốt.

Dường như chưa bao giờ suy nghĩ về vấn đề này nên bây giờ nghe thấy

cô nói vậy, anh có vẻ khó tin.

"Đâu chỉ vậy, sinh xong cũng không thể lập tức làm..." Lâm Uyển Bạch

thành thật nói xong, nhìn thấy mặt anh đã nhăn tít lại như có thể kẹp chết
một con ruồi, cô cố tình hỏi anh: "Vậy anh còn muốn sinh con gái nữa hay
không?"

Hoắc Trường Uyên bứt rứt nhưng quyết tâm có cả trai lẫn gái vẫn

không suy suyển: "Sinh!"

Khóe miệng Lâm Uyển Bạch căng ra, cô không nhịn được phì cười

thành tiếng. Thật sự là bởi ngữ khí của anh khi nói câu ấy quá ấm sức, có
cảm giác như đây là con đường mình đã chọn, dù có quỳ mà đi cũng phải
đi tới cùng...

Ngay sau đó, cô lại cảm thấy xấu hổ, tự dưng mình lại bị anh dẫn dắt,

thảo luận mấy vấn đề tế nhị ấy giữa thanh thiên bạch nhất. Cũng may
người tới bệnh viện đi lại vội vàng, không ai chú ý tới nội dung họ bàn
luận.

Cô quay người định mau chóng rời đi, chợt đập vào mắt một bóng dáng

quen thuộc.

Tần Tư Niên mặc một chiếc áo blouse trắng, bên trong vẫn là chiếc áo

phẫu thuật màu xanh lục chưa cởi ra. Có vẻ như anh ấy vừa hoàn thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.