XIN HÃY ÔM EM - Trang 2998

Cô biết, chẳng qua anh ấy muốn hỏi cuộc sống một mình của Tang Hiểu

Du ở Nam Phi sau khi anh ấy về nước. Cô cũng không biết câu trả lời này
đã hoàn hảo nhất chưa, chỉ cố gắng đáp theo lời anh ấy.

Tần Tư Niên cười khẽ, không nói gì, rút bao thuốc trong túi áo blouse

ra, châm một điếu khác, nhìn đồng hồ rồi nói: "Cũng không còn sớm nữa,
tôi còn phải quay về chuẩn bị cho ca mổ, không nói thêm được! Hai người
cũng mau về nhà đi!"

Hoắc Trường Uyên mỉm cười: "Tư Niên, có gì gọi điện."

"Ừm!" Tần Tư Niên gật đầu.

Khi được dắt tay đi về phía bãi đậu xe, Lâm Uyển Bạch vô thức quay

đầu.

Cô nhìn thấy Tần Tư Niên không đi vào tòa nhà ngay mà vẫn đứng đó

hút thuốc. Cơ thể cao gầy đứng dưới ánh nắng, ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao
chót vót và bầu trời xa xăm. Một cơn gió thổi qua, làn khói trắng vấn vít
bay cao, nhưng ánh mắt anh ấy thì không có tiêu cự...

...

Sau bữa sáng, Lâm Uyển Bạch dắt bánh bao nhỏ ra khỏi phòng ăn.

Nhìn thấy Hoắc Trường Uyên đã ăn sáng xong trước mẹ con họ, ngồi

trên sofa, cà vạt đã thắt sẵn, áo vest vắt trên tay vịn sofa bên cạnh. Nghe
thấy tiếng bước chân, anh ngoắc ngoắc ngón tay về phía cô.

Lâm Uyển Bạch buông tay bánh bao nhỏ ra một cách hèn mọn, di

chuyển về phía anh: "Sao vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.