XIN HÃY ÔM EM - Trang 3000

"Ông à, ông nói gì vậy. Chúng ta là vợ chồng, đâu cần mấy lời khách

khí đó!" Nguyễn Chính Mai cười dịu dàng.

Lục Học Lâm gật đầu, sau đó vẫy tay với cô con gái cũng đón mình ra

viện: "Tịnh Tuyết, con cũng qua đây!"

Tới khi Lục Tịnh Tuyết cũng đã ngồi xuống sofa, ông nghiêm mặt,

chậm rãi nói: "Tiểu Mai, Tịnh Tuyết, bây giờ tôi có chuyện này muốn bàn
bạc với hai mẹ con!"

"Bố, có chuyện gì thế ạ?" Lục Tịnh Tuyết hiếm khi thấy bố mình

nghiêm nghị như vậy, bèn hỏi với vẻ khó hiểu.

Nguyễn Chính Mai nhíu mày, có một linh cảm chẳng lành.

"Uyển Bạch và tôi là quan hệ cha con, hai mẹ con đã biết cả." Lục Học

Lâm hơi ngừng lại, trong giọng nói xen lẫn áy náy và tự trách: "Bao năm
qua tôi để nó thiệt thòi quá nhiều, thậm chí còn không biết đến sự tồn tại
của nó. Bây giờ tôi cũng chỉ biết cố gắng hết sức có thể để bù đắp cho nó.
Thế nên, tôi định sẽ thêm tên của nó vào gia phả! Tôi đã tìm người trong
ngành, những tài liệu cụ thể đều đã chuẩn bị xong."

Gương mặt Nguyễn Chính Mai và Lục Tịnh Tuyết đồng thời biến sắc.

Đây đâu còn là thương lượng chứ?

Rõ ràng ông đã đưa ra quyết định, hơn nữa còn chuẩn bị xong xuôi hết

cả, chỉ thông báo với hai mẹ con họ mà thôi!

Nguyễn Chính Mai có một ngọn lửa bùng lên trong lòng, hỏi một câu

kỳ quái: "Ông à, phải chăng ông định đón con bé đó tới ở nhà họ Lục?"

Lục Học Lâm lắc đầu, nhíu mày: "Tôi sẽ tôn trọng ý nguyện của nó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.