XIN HÃY ÔM EM - Trang 3002

...

Đêm khuya lung linh.

Hoắc Trường Uyên vừa về đẩy cửa phòng ngủ ra liền nhìn thấy cô gái

của mình ngồi co người trên chiếc sofa đơn, ôm đầu gối, tựa cằm ở đó
ngẩn người.

Anh đi qua, búng thẳng vào trán cô.

"Không ngủ đi còn ngồi suy nghĩ gì đó?"

Một âm thanh giòn tan vang lên, Lâm Uyển Bạch đau đớn ôm trán. Cô

ngước mắt nhìn anh: "Hoắc Trường Uyên, anh tăng ca xong rồi sao?"

Hỏi thì hỏi vậy, nhưng cô đồng thời vươn tay níu lấy vạt áo vest của

anh, ghé đầu vào ngửi ngửi, xác nhận không có mùi rượu mới yên tâm.

Được anh bế đặt lên đầu gối, Lâm Uyển Bạch theo đà vòng tay ôm cổ

anh: "Hôm nay bố gọi điện thoại cho em, nói thứ Sáu này nhà họ Lục tổ
chức tiệc, muốn em qua tham gia với tư cách con gái..."

"Chuyện nhà họ Lục tổ chức tiệc anh đã biết." Nói xong, Hoắc Trường

Uyên nhướng mày: "Em đồng ý rồi sao?"

Lâm Uyển Bạch khẽ "ừm" một tiếng, cụp mắt xuống nói: "Em không

muốn khiến ông thất vọng."

Thật ra cô không muốn đi, nhưng nghĩ tới chuyện Lục Học Lâm vừa

làm phẫu thuật xong, bố con cũng mới nhận nhau, cô không muốn làm
hỏng tâm trạng của đối phương, thế nên băn khoăn một lúc vẫn đồng ý.

Lâm Uyển Bạch lại ngẩng đầu, nhìn anh chăm chú: "Hoắc Trường

Uyên, hôm đó anh có việc sao? Anh sẽ đi cùng em chứ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.