XIN HÃY ÔM EM - Trang 3003

"Còn chưa biết anh có đồng ý không, em đã tự quyết định vậy à?" Hoắc

Trường Uyên nhướng mày, chậm rãi nói.

Nghe vậy, Lâm Uyển Bạch hơi hụt hẫng nhưng cũng không cưỡng ép.

Trước mắt bất ngờ xuất hiện thêm một chiếc hộp, cô nghi hoặc hỏi:

"Đây là gì?"

"Mở ra xem đi." Hoắc Trường Uyên rướn môi cười.

Lâm Uyển Bạch nghe lời mở hộp ra, bên trong là một bộ lễ phục màu

trắng. Cô vừa bất ngờ vừa mừng rỡ: "Mua cho em sao?"

"Ừm." Hoắc Trường Uyên gật đầu: "Tham gia mấy buổi tiệc kiểu này

cần mặc lễ phục, em mặc thử xem có vừa không."

Lâm Uyển Bạch cắn môi, nũng nịu nhìn anh.

Chắc chắn ban nãy anh cố tình. Anh đâu có không đồng ý, đến trang

phục cũng chuẩn bị sẵn cho cô rồi.

Bờ môi chợt nóng lên, cô nghe thấy chất giọng trầm của anh: "Đừng lo

lắng, dù là lúc nào, dù đi tới đây, anh cũng sẽ ở bên em."

Trái tim Lâm Uyển Bạch vừa ngọt ngào vừa ấm áp. Cô cầm bộ váy đi

vào phòng thay đồ. Tới khi cô thay xong, đứng ra trước gương, đằng sau
không biết Hoắc Trường Uyên đã đi tới từ lúc nào. Cô vội quay người hỏi
anh: "Thế nào, có đẹp không?"

"Đẹp lắm." Hoắc Trường Uyên khàn giọng: "Anh rất muốn xé rách nó."

Khi Lâm Uyển Bạch vừa thay vào, tự ngắm mình trong gương trong

phút chốc cũng không thể dời mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.