XIN HÃY ÔM EM - Trang 3033

gương mặt anh lúc nào cũng tươi tắn, hơn nữa nụ cười ấy cứ gọi là phóng
đãng xuân tình.

Cô nhíu mày hỏi: "Sao vậy..."

"Khao khát muốn làm vợ anh còn hơn cả anh muốn lấy em? Trên đời

không tìm được người đàn ông thứ hai tốt như anh? Em yêu anh, thậm chí
rất cảm kích anh cũng yêu em như vậy? Cảm ơn ông trời cho em gặp một
người đàn ông vừa giỏi giang vừa hấp dẫn như anh? Cả đời này cũng
không muốn bỏ lỡ anh, muốn cứ như vậy nắm tay anh sống đến bạc đầu?"

"..." Lâm Uyển Bạch ngây ngốc.

Một tiếng nổ ầm vang, sau đó đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng.

Lâm Uyển Bạch đỏ bừng mặt, giơ tay chỉ vào anh, trở nên lắp bắp:

"Anh anh... sao anh lại nghe trộm người ta nói chuyện chứ?"

Giờ thì cô hiểu rồi, lúc ra khỏi phòng ngủ, anh đâu phải vừa tới, rõ ràng

đã tới rất lâu rồi, hơn nữa còn nghe thấy hết những lời cô nói với Lâm
Dũng Nghị! Quá đáng, cô lúc này thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào!

Hoắc Trường Uyên khó giấu được sự vui vẻ trên nét mặt.

Không nghe trộm? Vậy làm sao nghe được những lời bày tỏ thẳng thắn

cô dành cho anh.

Từ lúc họ quen biết cho đến yêu nhau, ngoài lúc làm rõ hiểu lầm chia

tay bốn năm trước, cô từng nói câu "Em yêu anh" với anh ra, sau đó cô xấu
hổ, anh có dụ dỗ kiểu gì cũng không nói nữa, cho dù lúc bị anh giày vò đến
chết đi sống lại trên giường cũng không nói. Hơn nữa, đây không chỉ là lần
đầu tiên anh được nghe cô nhận xét về anh với người ngoài, cũng là lần
đầu tiên được biết hình tượng của mình trong lòng cô tốt đẹp đến vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.