XIN HÃY ÔM EM - Trang 3045

Cũng không biết có phải Hoắc Trường Uyên cố tình hay không mà anh

dồn sức rất mạnh, Trịnh Sơ Vũ không những bị đẩy ngã xuống đất, hơn
nữa còn đập vào chân bàn làm việc, lúc này cô ta đang ngồi ôm trán, tuy
rằng không nhìn thấy nhưng cô chắc cũng phải sưng vù lên rồi, đó là bàn
cẩm thạch đấy...

Quả thật không nương tay chút nào!

Tuy rằng cô không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng gần như cũng đoán

ra phần nào. Lâm Uyển Bạch không khỏi chép miệng trong lòng, không hổ
danh là người du học từ nước ngoài về, phóng khoáng như vậy, dám làm
chuyện ấy ngay trong văn phòng...

Thấy cô không ghen tức cũng không hờn giận, càng không hiểu lầm

mình, Hoắc Trường Uyên chợt thở phào, ngay sau đó mặt anh sa sầm lại,
anh dặn dò Giang Phóng: "Giang Phóng, tiễn cô gái họ Trịnh đây ra khỏi
Hoắc Thị, còn nữa, dặn dò các nhân viên bên dưới, sau này những người có
hẹn phải chứng thực thân phận, không được phép để những người linh tinh
trà trộn vào nữa!"

"Vâng!" Giang Phóng lập tức đáp lại.

Lâm Uyển Bạch vẫn được anh nắm tay và khoác vai nãy giờ. Trong lúc

nói, anh còn ôm cô chặt hơn nữa. Đến khi anh dứt lời, những lời ấy của
anh đã đủ khiến cô no bụng, bên tai vang lên hơi thở nóng rực: "Uyển
Uyển..."

Cô nhíu mày, ngước mắt nhìn anh.

Cô nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường. Ánh mắt anh nhìn cô rất

mê mẩn, hơn nữa qua lớp vải, cơ thể anh cũng nóng bất thường, như đang
cố gắng giữ vững ý chí, hơi thở rất khàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.