XIN HÃY ÔM EM - Trang 311

Trước kia, Lâm Dao Dao và Giang Phóng từng gặp nhau trên du thuyền,

cũng từng bị anh ấy đuổi đi. Giờ đây lịch sử đang lặp lại, cảm giác ấm ức
chỉ càng thêm sâu sắc, nhất là ở trước mặt Lâm Uyển Bạch.

Cô ta rưng rưng nước mắt nhìn về phía Hoắc Trường Uyên. Vẻ lạnh

lùng trên gương mặt dường như không hề thuyên giảm.

Lâm Dao Dao giậm chân, thật sự vừa tức vừa hận. Cô ta bước ra khỏi

văn phòng với vẻ không cam tâm tình nguyện. Khi đi ngang qua Lâm Uyển
Bạch, cô ta dừng lại, ghé sát gần cô, nghiến răng nghiến lợi: "Lâm Uyển
Bạch, cô cứ đợi đó!"

Cánh cửa văn phòng được đóng lại, chỉ còn hai người họ.

Hoắc Trường Uyên không buông tay cô ra, cho tới khi đi tới trước bàn

làm việc, kéo chiếc ghế da thật ra, ngồi xuống, anh cũng đồng thời kéo cô
vào lòng.

"Bây giờ đã hài lòng chưa?"

"..." Lâm Uyển Bạch nhíu mày.

Thế nào gọi là cô hài lòng, cô chưa bao giờ có ý bảo anh làm như vậy.

Ngẫm nghĩ một chút, Lâm Uyển Bạch vẫn hỏi thành lời: "Bây giờ anh

giữ tôi ở lại, đuổi Lâm Dao Dao đi thật sự ổn sao? Tôi nghe nói, lần trước
ở nhà họ Lâm, bố tôi hình như đã tìm anh để nói về chuyện hôn sự giữa
anh và Lâm Dao Dao... Thật ra ngoài tính cách ra thì các điều kiện khác
đều xứng với anh, lấy cô ta có lẽ là một sự lựa chọn không tồi..."

"Lấy cô ta?" Hoắc Trường Uyên hừ một tiếng: "Cô ta xứng sao!"

~Hết chương 52~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.