XIN HÃY ÔM EM - Trang 3170

Thím Lý nhìn thấy chớp mắt cô đã đi xuống, còn thay cả quần áo bèn

kinh ngạc hỏi: "Cô Lâm, muộn vậy rồi cô còn ra ngoài sao?"

"Vâng, cháu ra hiệu thuốc một chút." Lâm Uyển Bạch gật đầu.

"Cô mua thuốc gì, để tôi mua giúp cho!" Nghe xong, thím Lý vội quan

tâm hỏi.

Lâm Uyển Bạch nghĩ mọi chuyện vẫn chưa chắc chắn, tạm thời không

nên nói ra làm gì, thế nên nuốt hết những lời định nói xuống, chỉ bịa ra
một cái cớ: "Ban nãy cháu cảm thấy răng hơi đau nên muốn mua một ít
thuốc thanh nhiệt. Thím Lý, thím cứ ở nhà đợi đi, cháu bảo chú Lý lái xe
đưa đi là được rồi!"

"À vâng!" Thím Lý vội gật đầu.

Hai mươi phút sau, Lâm Uyển Bạch quay trở lại phòng ngủ.

Cởi áo khoác ném đại xuống giường, Lâm Uyển Bạch lập tức kéo cửa

phòng tắm ra.

Bốn năm trước, lần đầu tiên mang thai, cô cũng ngất xỉu sau một lần

cảm xúc thay đổi thất thường. Sau khi tỉnh dậy trong bệnh viện cô được
thông báo là đã có thai, chứ chưa từng tự kiểm tra như thế này bao giờ,
cảm giác mỗi giây mỗi phút đều thấp thỏm trong ngọt ngào.

Vài phút sau, Lâm Uyển Bạch nín thở nhìn lên que thử thai.

Hai vạch đỏ!

Lâm Uyển Bạch đứng ngây ra vài giây, sau đó mừng rỡ bịt chặt miệng,

cô thật sự có thai rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.