XIN HÃY ÔM EM - Trang 3202

Nghĩ tới màn cầu hôn bá đạo của anh, mặt Lâm Uyển Bạch hơi đỏ lên.

Đối với sự thần thánh của hôn nhân, lòng cô luôn khao khát hướng về,

có điều nghĩ tới điều gì đó, cô vẫn khẽ lắc đầu, nói: "Không gấp đâu, vẫn
nên đợi chủ tịch Hoắc chấp nhận em đã!"

"Vì sao phải đợi ông ấy?" Hoắc Trường Uyên nhíu mày.

Lâm Uyển Bạch nghiêm túc nói: "Hoắc Trường Uyên, em biết, thật ra

lâu nay anh vẫn muốn có được sự chấp thuận của bố, anh cũng rất muốn
ông có thể chân thành chúc phúc cho hôn nhân của mình, thế nên chúng ta
đợi thêm đi! Hơn nữa, anh gấp gì chứ, em đã sinh con trai cho anh, giờ
trong bụng lại có thêm một đứa, sợ em chạy mất chắc?"

Cô vẫn luôn ghi nhớ, trước kia Hoắc Dung từng kể với cô rất nhiều

chuyện lúc nhỏ của anh.

Mẹ sau khi sinh anh ra thì mất quá nhiều máu mà mất. Ở trong mắt anh,

Hoắc Chấn luôn cho rằng cái chết của vợ do anh gián tiếp hại, thế nên quan
hệ của bố con họ không quá thân thiết. Từ nhỏ, anh thường xuyên nghịch
ngợm, quậy phá cũng là muốn có được sự quan tâm của bố. Bao năm nay
anh nỗ lực kinh doanh Hoắc Thị, không bao giờ lơ là, há chẳng phải cũng
vì muốn có được sự thừa nhận của Hoắc Chấn?

Cô tin rằng tận sâu trong thâm tâm, anh cũng luôn khao khát tình thân.

Vì cô, anh đã ba lần bốn lượt đối chọi với Hoắc Chấn, bây giờ cũng rất ít
quay về nhà họ Hoắc.

Tuy rằng, chuyện của bánh bao nhỏ bốn năm trước chưa thể nguôi

ngoai trong cô, nhưng cuộc sống hạnh phúc ngày hôm nay chí ít cũng đã
hòa tan đi rất nhiều oán hận. Cô cũng hy vọng chuyện hôn nhân của họ có
được lời chúc phúc từ người thân trong gia đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.