XIN HÃY ÔM EM - Trang 3313

Lục Học Phương bảo họ ngồi xuống, nụ cười trên gương mặt không hề

giả tạo, có vẻ như rất dễ tiếp xúc: "Anh trai và bố cô đều đã nhận cháu rồi,
tiếng "cô" của cháu dĩ nhiên cô phải nhận rồi. Cô ra nước ngoài sống đã
nhiều năm, một vài phong tục của Trung Quốc cũng miễn. Thế nên cô
không chuẩn bị lì xì, chỉ mời hai đứa một bữa cơm thôi!"

Lâm Uyển Bạch tươi cười gật đầu, phục vụ cầm thực đơn tiến lên.

Lục Học Phương thật sự là một vị trưởng bối ấm áp. Lúc gọi món, bà

còn cố gắng né tránh những món có hại cho thai phụ, chọn toàn đồ dinh
dưỡng. Sau khi chú ý thấy những chi tiết này, cô kích động vô cùng.

Mấy món khai vị còn chưa được mang lên, Trịnh Sơ Vũ bèn hỏi: "Mẹ,

sáng sớm mẹ đã xuống sân bay rồi, sao giờ mới xuất hiện, mẹ đã chạy đi
đâu!"

"Xuống máy bay là bắt xe tới mộ, thăm cô Hoắc của con." Lục Học

Phương nói xong bèn hừ một tiếng rồi mới tiếp tục: "Sau đó, mẹ liền phi
tới nhà họ Lục đòi công bằng cho con!"

Cô Hoắc ý chỉ mẹ của Hoắc Trường Uyên, người vợ trước của Hoắc

Chấn. Từ Hoắc Trường Uyên, Lâm Uyển Bạch đã biết được mối quan hệ
này. Lục Học Phương vừa về nước, bụi bặm đầy người, việc đầu tiên muốn
làm chính là tới thăm bạn cũ, đủ để thấy đây là một người trọng tình cảm.

"Nhà ông ngoại ạ?" Trịnh Sơ Vũ nghe xong vội hỏi.

"Ha ha, dĩ nhiên là không!" Lục Học Phương cười khẩy: "Chuyện thuốc

chuột, con coi như phải ngậm bồ hòn làm ngọt, nhưng mẹ thì không dễ bỏ
qua vậy đâu. Cho dù không có chứng cứ, mẹ cũng phải nói vài câu bóng
gió gõ vào đầu hai mẹ con nhà nó. Dám ức hiếp con gái mẹ, tưởng mẹ là
người vô dụng chắc!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.