XIN HÃY ÔM EM - Trang 3340

phải vì bây giờ cô đang mang thai, buộc phải ở trong nhà, cô thậm chí còn
muốn mua vé máy bay tới đó một chuyến xem tình hình thế nào.

"Đừng căng thẳng, sáng mai ngủ dậy thử lại xem."

Lâm Uyển Bạch chỉ có thể gật đầu, ngồi dậy đón lấy cốc sữa nóng,

không muốn uống cho lắm nên chỉ nhấp vài ngụm tượng trưng rồi đặt
xuống.

Hoắc Trường Uyên ở bên cạnh ngăn cản, nhíu mày: "Uống hết sữa đi,

tối em đã không ăn uống gì rồi!"

Lâm Uyển Bạch khó xử, đành phải nghe lời kiên trì uống hết cốc sữa.

Thấy chiếc cốc cạn sạch, sắc mặt Hoắc Trường Uyên mới dịu đi đôi

chút. Đầu tiên anh hôn lên khóe môi cô, sau đó vuốt mấy lọn tóc vụn của
cô và nói: "Động đất vừa xảy ra không lâu, có rất nhiều chuyện chưa thể
chắc chắn. Địa phương có lẽ đã triển khai toàn diện các hoạt động cứu hộ,
chúng ta nên chú ý tới các tin tức này. Hơn nữa anh có liên hệ với Đại sứ
quán bên đó, đối chiếu danh sách nạn nhân, vẫn chưa có Tang Hiểu Du. Chí
ít trước mắt cô ấy vẫn an toàn, những lúc này không có tin gì tức là tin
tốt!"

"Ừm!" Lâm Uyển Bạch khẽ đáp.

Dưới ánh đèn, đôi mắt anh chất chứa đau lòng và lo lắng, trái tim cô

không khỏi run lên. Cô nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, tự trách: "Hoắc Trường
Uyên, em khiến anh lo lắng rồi!"

"Em biết là tốt!" Hoắc Trường Uyên hừ một tiếng, liếc sang chiếc đồng

hồ điện tử bên cạnh, nhíu mày: "Mười rưỡi rồi, em nên đi ngủ đi."

"Vâng..." Lâm Uyển Bạch ngoan ngoãn nằm xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.