XIN HÃY ÔM EM - Trang 3397

"Đúng vậy, ban nãy nghe xong bố cũng sững người, trên đời làm gì có

chuyện tốt bỗng dưng rơi xuống như vậy. Huống hồ bố hoàn toàn không
biết gì về khoản tiền này!" Lâm Dũng Nghị gật đầu, khi lên tiếng lần nữa,
ngữ khí nặng nề hơn một chút: "Nhưng ban nãy nhân viên ngân hàng nói
như đinh đóng cột, chắc chắn có mười triệu, hơn nữa còn nói là Lý Huệ
gửi dưới tên của bố!"

Lý Huệ?

Lâm Uyển Bạch sửng sốt.

Cô đưa mắt nhìn Hoắc Trường Uyên, anh cũng nhíu mày.

Lý Huệ đang ở trong tình trạng nào họ hoàn toàn nắm rõ. Bà ta không

chỉ một lần chạy tới trước mặt Lâm Dũng Nghị đòi tiền, mà hình như bây
giờ còn tồn đọng rất nhiều khoản nợ ở bên ngoài, sao có thể gửi một khoản
tiền lớn như thế này. Hơn nữa cho dù có, sao bà ta có thể gửi dưới danh
nghĩa một người đã không còn tình nghĩa vợ chồng với mình như Lâm
Dũng Nghị?

Việc này quả thực khiến người ta thấy khó hiểu...

...

Tối hôm sau, trong phòng ngủ, ánh đèn màu vàng cam vẫn còn sáng rõ.

Khi Hoắc Trường Uyên bê một cốc sữa từ dưới nhà đi lên như bao

ngày, Lâm Uyển Bạch ngồi ở cuối giường vừa mới kết thúc cuộc điện thoại
và đặt di động xuống.

Anh nhét cốc sữa vào tay cô, mỉm cười hỏi: "Điện thoại của nhà họ

Lâm?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.