XIN HÃY ÔM EM - Trang 3418

Nhưng cô tin rằng người làm là vô tội, vì phản ứng của người ấy ngay

lúc đó không hề giả. Nếu không phải người làm cố tình thì đang yên đang
lành nhường đường cho cô sao bỗng dưng lại va phải cô. Chỉ có một khả
năng chính là Lục Tịnh Tuyết đã làm gì. Tuy không có bất cứ chứng cớ
nào, nhưng cô vẫn khẳng định một trăm phần trăm là như thế.

"Còn cần phải nghĩ sao, nhất định là chị ta! Quá giống cách chị ta hay

làm. Chuyện thuốc chuột lần trước cũng phải đến 99% là do chị ta giở trò,
hại tôi gánh tội thay, bây giờ vì chuyện ấy, ông ngoại vẫn còn ý kiến với tôi
đấy!" Nghe xong, Trịnh Sơ Vũ bỗng dưng nhảy dựng lên, giậm chân bình
bịch: "Thật tức chết mất, không thể bắt chị ta trả giá vì những việc mình
đã làm!"

Lâm Uyển Bạch mím môi trầm mặc hồi lâu rồi bất ngờ nói: "Thật ra...

tôi có ý này."

"Ý gì vậy?" Trịnh Sơ Vũ có hứng thú.

Hai người họ thì thầm một lúc, Lâm Uyển Bạch chợt nghĩ ra chuyện gì,

ngập ngừng hỏi: "À, Sơ Vũ, cô xác định muốn giúp tôi chứ? Nói gì thì nói,
Lục Tịnh Tuyết cũng là chị họ của cô..."

"Vậy thì sao, chị còn vừa là chị họ vừa là bạn thân của tôi mà!" Trịnh

Sơ Vũ ngước cao cằm.

Không chỉ xuất phát từ chính nghĩa, hơn thế nữa còn là ân oán cá nhân.

Cô ấy muốn trả thù cho những oan ức mình từng phải chịu, ăn miếng trả
miếng!

Khi Hoắc Trường Uyên gọi điện thoại xong đi vào thì nhìn thấy hai

người họ một người ngồi trên giường bệnh, một người ngồi trên ghế bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.