XIN HÃY ÔM EM - Trang 3437

"Thật sao?" Hoắc Trường Uyên nhướng cao mày.

"Ừm!" Lâm Uyển Bạch gật đầu, chia sẻ hết với anh: "Hôm nay lúc ăn

trưa ở nhà ăn, nói chuyện điện thoại với anh xong, em vô tình đặt tay lên
và cảm nhận được!"

"Ban đầu em còn rất lo, mới hơn ba tháng, động thai thì hình như hơi

sớm. Nhưng em đã gọi điện thoại cho bác sỹ Phó rồi. Cô ấy nói là chuyện
bình thường, thời gian xuất hiện động thai của mỗi người là khác nhau, có
người sớm thì khoảng ba tháng đã có rồi, muộn thì tầm năm tháng, hơn
nữa đa phần mang thai lần hai thời gian động thai sẽ sớm hơn!"

Bác sỹ Phó chính là bác sỹ khoa Sản vẫn luôn chăm sóc cho cô từ lúc

biết tin mang thai tới giờ. Vì từng mang thai bánh bao nhỏ nên Lâm Uyển
Bạch có kinh nghiệm, chắc chắn khoảnh khắc đó là động thai.

"Vì sao anh không cảm nhận được nhỉ?" Hoắc Trường Uyên nhíu mày.

"Bây giờ vừa có, sau này mỗi ngày sẽ xuất hiện rất nhiều lần!" Lâm

Uyển Bạch buồn cười giải thích, nói với anh: "Ban đầu động thai sẽ rất nhẹ
nhàng, chỉ cảm giác như sôi bụng thôi, ọc ọc một chút, cũng giống như tim
đập vậy, bỗng nhiên thịch một cái..."

Nghe cô miêu tả sinh động như vậy, ánh mắt Hoắc Trường Uyên đầy

thèm thuồng. Dọc đường đi, chỉ cần gặp đèn đỏ là anh lại vươn tay qua,
nín thở chăm chú cảm nhận sự ngọ ngoạy của con gái, khiến Lâm Uyển
Bạch cười khúc khích.

Anh đã gọi điện báo chú Lý tới đón bánh bao nhỏ, họ cũng không về

nhà ngay mà đi về hướng biệt thự nhà họ Lục.

Sau khi chiếc xe đỗ lại trong sân, nụ cười của cả hai đều tan biến. Lâm

Uyển Bạch bước xuống xe, anh vòng qua ôm vai cô, cả hai cúi mặt đi vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.