XIN HÃY ÔM EM - Trang 3509

Lâm Uyển Bạch lắc đầu, ra hiệu về phía di động: "Không biết nữa... Cứ

có điện thoại gọi tới nhưng không ai lên tiếng!"

Hoắc Trường Uyên chau mày, vừa định cầm lên kiểm tra, không ngờ

đối phương một lần nữa gọi tới, như rắp tâm muốn chủ nhân của chiếc
điện thoại không được ngủ yên vậy. Anh hạ thấp giọng bắt máy: "Alô? Tìm
ai?"

Có lẽ vì giọng anh quá dữ nên đầu kia ngắt máy luôn.

Hoắc Trường Uyên càng nhăn mặt tợn. Anh nhìn nhanh số điện thoại đã

liên tục gọi ba cuộc liền, có lẽ được gọi đi từ một bốt điện thoại nào đó. Để
tránh ảnh hưởng tới giấc ngủ, anh thẳng thừng tắt nguồn: "Nếu lại có số
máy lạ gọi tới làm phiền, em cứ ngắt luôn!"

"Ừm!" Lâm Uyển Bạch gật đầu.

Sau khi tắt nguồn di động, thế giới yên tĩnh hơn rất nhiều. Vốn dĩ ở

trong phòng làm việc cô đã ngáp liên tục, ban nãy đứng dưới vòi sen suýt
nữa thì ngủ gật, vậy mà lại bị cuộc gọi quấy rối làm tan đi không ít cảm
giác buồn ngủ.

Hoắc Trường Uyên luồn tay vào giữa những lọn tóc của cô: "Sấy khô

tóc rồi hẵng ngủ, nếu không sẽ có hại cho tim."

Lâm Uyển Bạch hợp tác ngẩng đầu lên, cảm nhận từng lọn tóc trượt

qua kẽ ngón tay của anh.

"Cũng gần như khô hẳn rồi!" Nói xong câu này, cô liền nằm vào trong

chăn. Còn bàn tay ban nãy vuốt ve mái tóc dài của cô giờ theo đà đặt
xuống eo cô. Cô cất giọng run run: "Đừng, cứ như vậy không tốt cho việc
dưỡng thai đâu..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.