XIN HÃY ÔM EM - Trang 3561

đứng từ xa quan sát họ, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết cô ta chắc
chắn không tới để chúc phúc như các vị khách khác...

Tiêu Vân Tranh đánh mắt vào trong phòng, chợt hỏi: "Đúng rồi, anh

trai anh đâu?"

"Hoắc Trường Uyên tới giáo đường rồi!" Lâm Uyển Bạch nhíu mày:

"Em và anh ấy về phòng không bao lâu thì giáo đường gọi điện thoại tới,
nói có chuyện quan trọng cần anh ấy trực tiếp tới giải quyết. Anh ấy cầm
chìa khóa đánh xe đi rồi!"

Bởi vì vừa mới ở giáo đường cử hành xong hôn lễ chưa được bao lâu,

thế nên giáo đường gọi điện thoại tới nói có chuyện quan trọng, sợ sẽ ảnh
hưởng tới đám cưới của họ vì vậy anh cũng không hỏi kỹ. Hơn nữa còn
một khoảng thời gian nữa mới tới bữa tiệc tối, Hoắc Trường Uyên đã đi
ngay.

"Bao lâu rồi, vẫn chưa về?" Tiêu Vân Tranh nghi hoặc, tiếp tục hỏi.

Lâm Uyển Bạch thầm nhẩm tính thời gian trong lòng rồi cắn môi nói:

"Hình như xấp xỉ cũng khoảng một tiếng rồi, để em gọi điện thoại cho anh
ấy..."

Cầm di động lên, cô gọi vào số máy của Hoắc Trường Uyên.

Không ai bắt máy...

Sau khi có tín hiệu mà mãi không nghe thấy chất giọng trầm ấy vang

lên ở đầu kia, Lâm Uyển Bạch cảm giác mí mắt lại càng giật dữ dội hơn,
cảm giác bất an trằn trọc tối qua một lần nữa ập tới.

Sắc mặt Tiêu Vân Tranh trở nên nặng nề hơn rất nhiều, anh ấy vội nói:

"Gọi điện thoại cho giáo đường!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.