XIN HÃY ÔM EM - Trang 388

Cửa vừa đóng lại, thẻ phòng còn chưa cất xong, trong bóng tối, Lâm

Uyển Bạch đã bị anh vác lên vai.

Cô bị anh quăng lên giường rồi đè lên, ráng chiều ngoài cửa sổ hắt vào

một chút, cô nuốt nước bọt: "Tối nay... vẫn muốn sao?"

"Phí lời!" Hoắc Trường Uyên quỳ hai chân ở hai bên người cô, mở cúc

áo sơ mi: "Em tưởng tôi đưa em đến đây làm gì?"

Hơi thở của Lâm Uyển Bạch càng lúc càng khó khăn, nhất là khi nhìn

thấy hai bên lồng ngực rắn chắc của anh.

Cô chỉ biết đỏ mặt quay đi chỗ khác.

Khi tiếng xé túi quen thuộc vang bên tai, Lâm Uyển Bạch mới chợt nhớ

ra, cẳng phải đã hứa sẽ đi xem ca kịch sao...

~Hết chương 61~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.