XIN HÃY ÔM EM - Trang 433

Buổi tối hai bà cháu ăn tối cùng nhau, trong lúc đó Hoắc Trường Uyên

gọi điện tới, nói rằng anh đã tới bệnh viện rồi.

Cô vừa ngắt máy, bà ngoại đã thúc giục: "Mau đi đi!"

Lâm Uyển Bạch bước ra từ tòa nhà lớn, Giang Phóng đứng bên cạnh

chiếc Bentley mở cửa giúp cô.

Có lẽ anh vừa từ một buổi tiếp khách trở về, đang vắt chân vào nhau,

đôi giày da đung đưa, hơi thở thoang thoảng mùi rượu nhưng không quá
nồng nặc.

Giờ này đường không tắc, giao thông rất thuận lợi.

Hoắc Trường Uyên hỏi một câu: "Bà ngoại thế nào rồi?"

"Rất tốt..." Lâm Uyển Bạch đáp lại anh.

"Ừm." Hoắc Trường Uyên gật đầu.

Lâm Uyển Bạch đánh mắt nhìn anh thật nhanh, cứ cảm thấy anh đang

cố kiếm chuyện gì để nói...

Khoảng thời gian sau đó, Hoắc Trường Uyên rút một điếu thuốc ra khỏi

bao, nhưng không châm lên.

Ngón tay anh cọ cọ lên thân điếu thuốc, anh vờ như vô tình đánh mắt

nhìn Giang Phóng: "Khụ!"

"À đúng rồi Hoắc tổng!" Giang Phóng quay đầu, nói với vẻ như vừa

mới nhớ ra: "Chủ tịch tập đoàn Đại Thương muốn mời anh tới khách sạn
nhà mình dùng bữa."

"Ồ?" Hoắc Trường Uyên nhướng mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.