XIN HÃY ÔM EM - Trang 439

"À..." Lâm Uyển Bạch ngẫm nghĩ rồi bứt rứt hỏi: "Vậy hay là tôi hát

cho anh một bài chúc mừng sinh nhật?"

"Phiên bản kinh kịch của Hoàng Mai?" Hoắc Trường Uyên nhướng

mày.

"Không phải..." Lâm Uyển Bạch ngượng ngập.

Cô chỉ biết hát vài đoạn như thế, nhạc chúc mừng sinh nhật thì chưa

luyện qua.

Khóe miệng Hoắc Trường Uyên rướn lên, anh ngắm nhìn cô chăm chút

ở khoảng cách gần một lúc, hai tay buông xuống đặt trên đầu gối có vẻ như
nản chí: "Em thật sự không chuẩn bị gì hết?"

Nếu anh nhớ không nhầm, lần Giang Phóng nhắc nhở trên xe đã cách

đây một tuần rồi.

Nhiều ngày trôi qua như vậy, sao lại không đủ thời gian chuẩn bị chứ?

Mỗi năm vẫn có rất nhiều người tặng quà sinh nhật cho anh, Hoắc

Trường Uyên đa phần không thèm để ý. Có món quà còn bị anh để trong
garage rất nhiều năm vẫn không bóc. Không hiểu vì sao, năm nay anh đặc
biệt muốn nhận được quà của cô, kỳ vọng này đã lâu lắm rồi anh không có
được.

"Ừm..." Lâm Uyển Bạch gật đầu.

Thấy sắc mặt anh thối hoắc, cô dè dặt bổ sung một câu: "Xin lỗi nhé."

"Thôi bỏ đi!" Hoắc Trường Uyên lặp lại lần nữa, có điều giọng trầm

hơn những câu trước một chút. Sau đó anh bất ngờ đứng lên khỏi sofa,
hậm hực buông một câu về phía cô: "Tắm rửa đi ngủ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.