XIN HÃY ÔM EM - Trang 46

không thể nào cởi ra được, đành chấp nhận số phận đi tới quầy lễ tân thanh
toán.

"Có nhầm không ạ?"

"Không đâu ạ!"

Giá tiền vừa vặn là số tiền viện phí cô được trả lại, còn chính xác tới

từng đồng...

Lâm Uyển Bạch hoảng loạn rồi.

Cuối tuần đối với Lâm Uyển Bạch mà nói chưa bao giờ là một ngày

nghỉ.

Tuy rằng không phải tới công ty làm việc, nhưng cô đã sắp xếp kín lịch

công việc. Hôm nay cô tới truyền thông cho một trung tâm thương mại,
kết thúc vẫn còn sớm, nhìn đồng hồ chưa tới năm giờ, vẫn còn ba tiếng
nữa mới tới giờ đến quán bar làm thêm, cô chuẩn bị tiện thể mua một ít đồ
gia dụng giảm giá về nhà. Nếu kịp thời gian còn có thể tới bệnh viện thăm
bà ngoại.

Từ thang cuốn đi xuống, lúc cô đang lấy hộp sữa chua trong túi ra uống

thì va phải một người.

Nghe thấy một giọng nữ "á" lên một tiếng, ngay sau đó là một giọng

quát giận dữ vang lên: "Cô có mắt không hả!"

"Thành thật xin lỗi! Cô không sao chứ..."

Lâm Uyển Bạch rối rít xin lỗi, sau khi ngẩng đầu lên nhìn rõ đối

phương, cô cảm thấy hôm nay ra cửa mình chắc chắn chưa xem lịch hoàng
đạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.