XIN HÃY ÔM EM - Trang 501

Cô bê một chiếc ghế nhỏ ngồi xuống, cứ cảm thấy trước cửa có bóng

người qua lại, dường như đang lén lút nhìn vào trong này.

Lâm Uyển Bạch nhíu mày, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Dưới quê

đa phần đều là người quen, chắc ai đó đi ngang qua tò mò nhìn vào trong
mà thôi, nhất là khi trước cửa nhà còn đường hoàng đỗ một chiếc ô tô quả
thực hấp dẫn người khác.

Nhặt xong rau, cô rửa sạch sẽ rồi vào bếp bận rộn trước sau.

Khi vô tình ngẩng đầu lên, cô liền nhìn thấy Hoắc Trường Uyên đang

tựa vào cạnh cửa, dáng người rất cao, dường như chỉ cần hơi rướn cổ lên là
sẽ bị cụng đầu.

Lâm Uyển Bạch cắt toàn bộ rau, khi ngẩng lên thì phát hiện anh vẫn

đang nhìn mình.

Có lẽ vì trong bếp chỉ có hai người họ nên ánh mắt anh càng trở nên tập

trung.

Lâm Uyển Bạch thật sự không thể bình thản nấu nướng dưới ánh mắt

này của anh. Đã có mấy lần cô suýt nữa lấy nhầm gia vị. Cuối cùng cô nấu
xong món canh cuối, đậy nắp nồi bằng gỗ lên, cô mở tủ ra: "Trong nhà
không còn tương nữa, tôi đi mua một chai!"

Có điều khi đứng lên cô lại khó xử. Bếp lò không thể so với ga hay nồi

điện, không ai trông dễ mất lửa.

"Hoắc Trường Uyên, anh trông lửa giúp tôi một chút nhé?" Lâm Uyển

Bạch do dự nhìn về phía sinh vật sống duy nhất còn lại trong bếp.

"Ừm." Hoắc Trường Uyên không từ chối, đi qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.