XIN HÃY ÔM EM - Trang 658

Cô vặn vòi nước ra, xả nửa labo rửa mặt rồi vùi mặt vào đó một lúc lâu

mới cảm nhận được lục phũ ngũ tạng từ từ trở về chỗ cũ.

Tang Hiểu Du bám riết theo cô như con sâu, đưa khăn mặt cho cô rồi

nhìn ra ngoài cửa sổ, hỏi với vẻ khó hiểu: "Này, sao không nhìn thấy chiếc
xe trắng của anh nhà cậu thế?"

"Cá nhỏ, đó không phải anh nhà mình..." Lâm Uyển Bạch cắn môi.

"Không phải chứ, suốt ngày bị mình trêu còn xấu hổ nữa!" Tang Hiểu

Du cười gian tà.

Từng ngón tay của Lâm Uyển Bạch bấu chặt vào khăn mặt, cô hạ thấp

giọng, có phần bay bổng: "Chúng mình chia xa rồi..."

Vì ngay cả "chia tay" cũng không phải.

"Thật hay đùa vậy?" Tang Hiểu Du bỗng chốc dửng sốt, liếc nhìn Yến

Phong ngồi ở phòng khách, chỉ tay: "Không phải vì cậu vẫn chưa quên..."

Lâm Uyển Bạch mím môi một lúc lâu, cuối cùng chỉ im lặng lắc đầu.

Cô đặt khăn mặt và bàn chải về vị trí cũ, thay quần áo đi ra ngoài. Yến

Phong từ trên sofa đứng lên: "Đi nào, Tiểu Uyển, chúng ta ra ngoài ăn sáng
sau đó anh đưa em đi làm!"

Lâm Uyển Bạch thẫn thờ gật đầu, đi theo anh ấy ra cửa.

Họ tới một cửa hàng bán đồ ăn sáng ở gần đó, Yến Phong gọi rất nhiều,

nhưng cuối cùng cô vẫn ăn rất ít.

Yến Phong lái chiếc xe Jeep treo biển quân đội. Tuy đang là giờ cao

điểm buổi sang, nhưng rất nhiều xe nhìn thấy đều chủ động tránh đường,
sợ quẹt phải sẽ gặp rắc rối, dọc đường họ đi cũng khá thuận lợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.