XIN HÃY ÔM EM - Trang 719

Giống như lần trước, khi cô quay người lại thì tiếng vỗ tay rào rào vang

lên.

Lâm Uyển Bạch rất ngượng, đặt micro lên bàn rồi chạy về sofa, cầm

nước ngọt lên tiếp tục uống.

Người ngồi bên cạnh bắt đầu nịnh: "Hát thật sự rất hay, lát nữa làm

thêm vài bài nhé!"

"Đúng đấy!" Lập tức có tiếng phụ họa theo.

Lâm Uyển Bạch liếm môi, đành phải ậm ừ cho qua chuyện.

Cô đặt cốc nước ngọt vừa uống hết xuống, Hoắc Trường Uyên nãy giờ

vẫn im lặng ngồi ở góc chếch cô 45 độ bất ngờ đứng dậy, dập tắt điếu
thuốc trong tay, gõ gõ lên mặt đồng hồ: "Không còn sớm nữa, ngày mai
còn buổi họp đấy."

Nói câu ấy có nghĩa là muốn giải tán.

Lãnh đạo cao nhất đã lên tiếng, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, cho dù

chưa hết hứng thì cũng không ai dám phản bác, lập tức thu dọn đồ đạc
đứng lên ra về.

Trở về khách sạn, quản lý nói không có gối ngủ không thoải mái bèn

xuống quầy lễ tân xin gối. Lâm Uyển Bạch gật đầu, một mình đi vào thang
máy trước.

Trong suốt quá trình chờ đợi, đằng sau luôn có một cái bóng hắt xuống

đầu cô.

Lâm Uyển Bạch quay đầu, nhìn thấy Hoắc Trường Uyên một tay đút túi

quần đang đứng bên cạnh. Ngược ánh sáng, gương mặt anh càng trở nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.