XIN HÃY ÔM EM - Trang 774

của anh cứ thế đỗ một cách vô kỷ luật, cũng chẳng sợ người khác quẹt xe
vào...

Khi vào cửa, cô còn đặc biệt nhìn về phía đối diện một cái.

Buổi tối ăn cơm xong, Lâm Uyển Bạch tắm rửa đi ra ngoài, bỗng nghe

thấy di động đổ chuông.

Ba chữ "Hoắc Trường Uyên" hiển thị trên màn hình.

Lâm Uyển Bạch nhìn ra cửa chính, ngập ngừng rồi bắt máy: "... Alô?"

"Hoắc Trường Uyên?"

Mãi vẫn không có âm thanh gì, cô buộc phải hỏi thêm lần nữa.

Sau vài giây im ắng mới có giọng nam trầm vọng tới, hơi khàn khàn:

"Nhà em có thuốc không?"

Lâm Uyển Bạch nhớ tới sáng nay tại phòng họp của Hoắc Thị, anh khá

mệt và có ho mấy tiếng.

"Anh bị cảm nặng sao?"

"Ừm, hình như vậy." Hoắc Trường Uyên nói chuyện có vẻ hơi mất sức.

Ngừng một chút, anh lại nói: "Trán hơi nóng, cổ họng cũng đau nữa."

Lâm Uyển Bạch rảo bước tới bên cạnh giường, lấy hộp y tế bên dưới

gầm giường ra, vừa mở vừa nói với anh: "Nhà em có thuốc hạ sốt, bây giờ
em tìm, anh qua lấy hả?"

"Tôi không còn sức nữa, em mang qua giúp tôi đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.