XIN HÃY ÔM EM - Trang 778

Đã bị ốm mà còn đòi hỏi nhiều như vậy, có giỏi thì đừng có ốm!

Hoắc Trường Uyên tiếp tục ăn, giữa chừng ngẩng lên lườm cô một cái:

"Vậy khi nào anh khỏi bệnh, em lại nấu cho anh bát mỳ đấy."

"Ừm..." Lâm Uyển Bạch nể tình anh đang ốm, gật đầu.

Nhưng mà sao người này lại chung thủy một lòng với mỳ thế không

biết!

Tuy ăn cháo không nhanh như lúc ăn mỳ nhưng cuối cùng anh cũng

chậm chạp ăn hết. Anh bỏ thìa vào bát rồi đưa cả cho cô.

Lâm Uyển Bạch đón lấy, đặt sang bên cạnh, rồi đưa cho anh đủ số viên

thuốc đã chuẩn bị sẵn: "Bây giờ có thể uống thuốc rồi!"

Hoắc Trường Uyên rất hợp tác, ngồi dậy, ngẩng đầu uống hết, sau đó

mới uống tới nước.

Ngay sau đó, anh lại trở về tư thế cũ, nằm vật ra giường, còn kéo chăn

lên trùm kín người, chỉ để lộ từ cổ lên tới đầu.

Lâm Uyển Bạch không đi ngay mà mang bát đũa vào trong bếp rửa sạch

sẽ. Vì không yên tâm về anh, nên suốt quá trình cô còn cố tình làm chậm
hẳn.

Có lẽ cô đã lề mề khoảng nửa tiếng đồng hồ, mới rót một cốc nước ấm

rồi đi vào phòng ngủ.

Hoắc Trường Uyên vẫn giữ nguyên tư thế ban nãy.

Nghĩ rằng anh đã ngủ, Lâm Uyển Bạch đặt cốc nước lên tủ đầu giường

rồi đứng dậy, phát hiện anh đang nhìn mình chăm chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.