XIN HÃY ÔM EM - Trang 782

Dưới sắc vàng vọt của ngọn đèn trần, trông anh có vài phần đáng

thương, hơn nữa từng câu từng chữ của anh đều không có chút bá đạo nào,
ngược lại càng giống van vỉ hơn.

Ai nói chỉ có phụ nữ yếu đuối mới khiến đàn ông muốn bảo vệ?

Chẳng tuyệt đối chút nào, rõ ràng đàn ông yếu đuối cũng khiến phụ nữ

có khao khát chăm sóc mà...

Lâm Uyển Bạch bại trận trước ánh mắt anh, vân vê cục bông trong tay:

"Vậy... bây giờ phải làm thế nào?"

"Cởi quần áo của anh ra trước đã."

Hoắc Trường Uyên nằm đó, giơ tay ra hiệu lên người mình.

Cởi quần áo?

Cũng đúng, muốn dùng rượu lau người để hạ sốt thì quần áo chính là

chướng ngại...

Lâm Uyển Bạch đành hậm hực: "Ồ..."

Cô bắt đầu nín thở, bước lên hai bước một cách máy móc rồi lại xoay

người rất máy móc.

Cô vươn tay về phía anh, đầu tiên là cởi chiếc cà vạt xộc xệch của anh,

sau đó tới cúc áo sơ mi. Sau khi không còn cái nào, cơ thể đẹp đẽ của anh
cũng lộ ra đầy đủ.

Hoắc Trường Uyên giống như một đứa trẻ, hợp tác với cô giơ cao hai

tay lên, áo sơ mi, quần Âu đều được lột ra hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.