XIN HÃY ÔM EM - Trang 877

Nhìn thấy mấy chữ ấy, Lâm Uyển Bạch lại xấu hổ tới suýt sặc nước bọt.

Cô vừa cất di động vào thì nghe thấy Hoắc Trường Uyên lên tiếng:

"Đúng rồi, quản lý Trần, Hoắc Thị mỗi năm đều có các dự án hợp tác tài
chính với một số công ty, không biết quý công ty có hứng thú không?"

"Hứng thú! Hứng thú!" Quản lý nói liên tục, cứ gọi là kích động vô

cùng.

"Vậy phiền quản lý Trần tìm cho tôi báo cáo tổng kết của quý này."

Hoắc Trường Uyên gật đầu.

"Vâng vâng, Hoắc tổng, anh đợi chút, tôi đi tìm ngay!" Mắt quản lý

sáng bừng lên, anh ta đứng bật dậy, còn đặc biệt dặn dò cô: "Tiểu Lâm,
giúp tôi tiếp Hoắc tổng chu đáo!"

Cánh cửa đóng lại, Lâm Uyển Bạch cảm thấy hơi thở của mình trở nên

mỏng manh.

Hoắc Trường Uyên đặt hai chân xuống, nửa người hơi đổ về trước:

"Bây giờ suy nghĩ được không?"

"Làm gì có ai ép người ta như anh chứ..." Cô cắn môi.

"Vẫn chưa nghĩ xong? Vậy rốt cuộc em cần bao lâu?" Biểu cảm của

Hoắc Trường Uyên có phần sốt ruột.

"À thì... một tuần?" Lâm Uyển Bạch yếu ớt hỏi.

"Lâu vậy sao?"

"... Vậy thì năm ngày?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.